Làm thế nào để dừng tiếng nói nội tâm?
Bây giờ, vấn đề nảy sinh là: làm thế nào để tôi có thể dừng tiếng nói nội tâm – bạn hiểu không? Hãy lắng nghe điều này thật cẩn thận. Bạn nhận ra rằng tâm trí của bạn đang độc thoại, sau đó bạn nói, “Bằng cách nào đây để tôi ngăn điều này lại?”. Ngay khoảnh khắc bạn đặt câu hỏi, bạn đã thêm vào yếu tố thời gian. Tôi tự hỏi bạn có thấy điều đó không. Có đúng vậy không? Như vậy, “làm thế nào” có nghĩa là thời gian, và bởi vì bạn hỏi “làm thế nào” nên người ta đã chế định ra các hệ thống luận giải, chế định ra các phương pháp, chế định ra các cách thức thực hành, và choàng lên chúng những trang phục vàng xanh hào nhoáng.
Như vậy tâm đang độc thoại và bạn đang đồng hóa mình với việc này. Tâm đang độc thoại và bạn cho là tâm này cũng chính là bạn. Khi bạn thấy ra sự thật này, sự thật là bạn đang đồng hóa mình với phiền não này, bạn đang đồng hóa mình với tiếng nói nội tâm. Khi đó mọi nổ lực của bạn để bắt tâm dừng lại việc độc thoại sẽ kết thúc. Khi đó bạn đang đối diện với sự thật là tâm bạn đang tự nói thầm và bạn đang đồng hóa mình với điều này. Như vậy bạn chỉ cần thấy ra “cái đang là” đang trôi chảy, có phải vậy không? Trong cái thấy đó bạn đã dành trọn vẹn năng lượng của mình cho việc thấy ra “cái đang là”. Nhưng năng lượng chánh niệm trọn vẹn này sẽ mất đi ngay lập tức khi bạn muốn “Làm thế nào để dừng tiếng nói nội tâm?”. Bạn hiểu phải không? Tôi tự hỏi bạn hiểu điều này đúng không? Chúng ta tiếp tục nhé?
How am I to stop chattering
Then the problem arises: how am I to stop chattering – you understand? Listen to that very carefully. You realise your mind is chattering, then you say, “How am I to stop it?” The moment you have put the question you are already entered into the time element. I wonder if you see that. Yes? So the ‘how’ means time, and because you ask the ‘how’ the other fellow invents the system, invents the method, the practice, put on the yellow robe, blue robe, or whatever it is.
So see the mind chattering and you are not different from that chattering. Your mind is chattering and your mind is you. So when you have that principle, that actual truth that you and the problem are one, you and the chattering are one, then all your effort to change it comes to an end. Then you are facing the fact that your mind is chattering, that you are chattering. So when you so observe what takes place? In that observation you have brought all your energy to observe. That energy has been dissipated by saying, “How am I to stop it?” You understand this? I wonder if you understand this? Can we go on?
– “Meditation, the timeless and love”
Jiddu Krishnamurti
Public Talk 4, Brockwood Park, England
02 September 1979
Người dịch: TTK Sydney