Bất toàn và hữu hạn
Cái ta tách rời sự hoàn hảo của pháp nên nó là hiện thân của sự bất toàn.
Nó luôn cố gắng trở thành để thực hiện tham vọng cầu toàn, nhưng không biết rằng chính ý muốn đó đã làm cho nó bất toàn và hữu hạn.
Sở dĩ có mong muốn trở thành vì cái ta không vừa lòng với chính nó.
Không vừa lòng với thực tại là tâm sân,
mong muốn trở thành là tâm tham.
Vì vậy cái ta không thể nào biết đến tự tại là gì khi đã rơi vào cái bẫy thời gian của sự trở thành giữa bất mãn và tham muốn.
Khi bạn thấy ra sự hình thành của cái ta ảo tưởng cùng với toàn bộ vòng quay luẩn quẩn của quĩ đạo luân hồi tự nó tạo ra và nhấn chìm chính nó, thì vấn đề của bạn không phải là cầu toàn cho bản ngã mà là thoát ly toàn triệt ảo tưởng hình thành bản ngã ấy.
Điều này đã được Đức Phật mô tả rõ ràng trong Bốn Sự Thật:
Sự thật về khổ,
về nguyên nhân khổ,
về sự chấm dứt khổ và
về yếu tố chấm dứt nguyên nhân sinh khổ.
Trích Chương 9 “Ngay đó là bờ”
Sống Trong Thực Tại
Thiền Sư Viên Minh
(còn tiếp, xem Rõ Biết 21)